Tường Vy: “Cuộc sống là do bạn tạo nên, vẫn luôn như thế và mãi mãi như thế!”

Tôi không nhớ chính xác ai đã nói câu nói này nhưng tôi thích và luôn làm theo nó ít nhất là cho đến thời điểm các bạn đọc được bài viết này. Tôi năm nay 26 tuổi, tôi đã từng đi học, đã từng tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu và đã từng có một công việc với mức lương mà nhiều bạn mới ra trường mong ước. Thế nhưng cuộc sống là những điều không ai biết trước. Khi bạn đã có hết tất cả mọi thứ và đang chờ đợi đủ tuổi cũng như đủ kinh nghiệm cho vị trí cao hơn đôi khi bạn sẽ không còn động lực để cố gắng.Và cứ thế thời gian trôi đi một cách vô vị. Cho đến một ngày, tôi quyết định thay đổi nó trong sự bàng hoàng của gia đình và bạn bè. Tôi tự nói với mình rằng “Tôi muốn đi học và tôi cần một nơi có thể hiểu, củng cố và phát triển thêm cho công việc của mình”. Và như thế đó, tôi đã gặp “Việt Mỹ”

Vy

Nói về tôi và công việc trước đây của tôi một chút. Tôi cái thời tuổi trẻ bẻ gãy sừng trâu là sinh viên ngành IT tại một trường lớn của thành phố. Tôi không biết các bạn có hiểu được cảm giác ngồi trong một lớp 35 người mà chỉ có 3 người là nữ, rồi mỗi ngày lại phải kiếm cho mình một lý do để có động lực bước đến trường. “Nó thật sự rất tệ!”. Có thể bạn sẽ hỏi là tại sao thời điểm đó tôi không kết thúc mà lại cố gắng như vậy. Điều đó đơn giản là vì dù có học ngành này hay không thì tôi cũng không còn muốn đi học nữa. Thời gian đó tôi đang là quản lý tại một hệ thống cà phê có tên tuổi trên thị trường và điều tôi muốn chỉ là kiếm tiền. Thêm một lý do nữa là vì gia đình tôi rất khó và tôi hiểu họ đã phải làm cực khổ để tôi có thể được đi học. Bố mẹ và tôi rất hiếm khi có những cuộc nói chuyện nghiêm túc với nhau. Thời gian để có thể gặp được cả hai thường là sau 9 giờ tối mỗi ngày. Nên từ nhỏ tôi vẫn thường xuyên chỉ có một mình. Sau thời gian ở trường hầu như tôi thường nhốt mình trong phòng và ít khi bước ra ngoài. Tuy vậy, nhưng họ là những người rất tuyệt vời. Từ nhỏ đến lớn họ ít khi ép tôi làm việc gì. Bố mẹ dạy tôi cách tự lập, tự sai và đương nhiên là phải tự sửa. Bố mẹ cho tôi chọn trường, chọn ngành và chỉ cần tôi cố hết sức để học. Các bạn biết đấy, khi còn trẻ bạn được quyền sai nhưng dù gì thì cũng nên chịu trách nhiệm về nó chứ đừng lãng tránh.

Rồi 3 năm sau đó tôi tốt nghiệp với tấm bằng xuất sắc cùng một cái đầu trống rỗng và hiện tại thì tôi cũng không biết là cái bằng đó nó đang nằm ở đâu nữa.Thế đó, khi mà bạn bè trang lứa đang loanh quanh với các dự án xây dựng cuộc sống gia đình, tìm kiếm một công việc với mức lương cao hay bắt đầu tạo dựng một doanh nghiệp để thỏa mãn ước mơ thì việc lựa chọn đi ngược lại chưa bao giờ là dễ dàng. Đã phải thuyết phục bố mẹ cả gần 1 tháng trời để họ đồng ý cho tôi được đi học “một lần cuối”. Cùng với điều đó tôi dù không đi làm cũng phải tự lo cho mình vì bố mẹ tôi chỉ cho tiền học phí. Nhưng với tôi đó đã là đủ.

Trở lại câu hỏi chính của chúng ta. Có thể nói rằng tình cảm tôi dành cho Việt Mỹ nó định hình và tăng dần theo thời gian. Ngay từ những ngày đầu tiên của tháng 10 năm 2015 thì cái Việt Mỹ trong tôi còn xa lạ lắm. Thú thật thì tôi là một người khá quan tâm về vẻ bề ngoài nên ấn tượng đầu tiên về Việt Mỹ thì đó là một nơi có nhiều “trai xinh và gái đẹp” đặc biệt là giảng viên cũng đẹp. Ngày đầu tiên nhập học tôi đã bị “cái ông” thầy cao hơn 1m7 mà mọi người vẫn gọi thân thương là “dượng” Hai hớp hồn không chỉ bởi nhan sắc mà còn là cách nói chuyện hóm hỉnh và tâm lý. Còn nữa nhé, tại Việt Mỹ còn có một người cực kỳ tâm lý mà tôi thường gọi đùa là  “má” Nga bác sĩ. “Má” Nga là giảng viên chuyên dạy những môn thuộc về nhân sự và kiêm luôn nhiệm vụ tư vấn tâm lý tuổi trưởng thành. Tiết học nào của “má” cũng sinh động với nhiều trò chơi mà sâu bên trong là những điều mà chúng ta thường thấy trong cuộc sống hằng ngày, để từ đó phân tích một cách rõ ràng và cụ thể những việc nên hay không nên làm.

Thêm một yếu tố nữa khiến Việt Mỹ trở thành một phần không thể quên trong cuộc đời sinh viên của tôi là tại nơi đây thay vì bắt buộc bạn phải làm cái này hay cái kia mà không bao giờ biết lý do thì mọi người thường chỉ và phân tích tại sao nên làm và điều này tốt cho bạn như thế nào còn việc làm hay không còn do bản thân bạn có mong muốn mình thay đổi hay không. Có thể nói ít có nơi nào mà sinh viên và giảng viên lại có khoảng cách gần gũi như vậy. Nếu ngay lúc này bạn hỏi tôi “Việt Mỹ là gì trong tôi?” thì tôi sẽ nói với bạn rằng tôi xem nó là một gia đình. Bởi đó là nơi không chỉ đào tạo mà còn cho bạn được tự do phát triển theo chiều hướng mà mình mong muốn. Ngay từ những buổi học đầu tiên tôi được chỉ cách sử dụng thang máy sao cho lịch sự, sử dụng thiết bị một cách tiết kiệm và thậm chí là ngay cả cách sử dụng toilet như thế nào để giữ được hình ảnh cá nhân cũng được đề cập đến. Tôi không biết các bạn thế nào nhưng với tôi nó thú vị cực kỳ. Vì nơi này nó khiến tôi có cảm giác như ngày còn nhỏ khi được mẹ dạy cách tự sắp xếp đồ dùng hay là cách rửa tay sao cho để không bị vi trùng “ăn thịt” vậy.

Có lẽ do tôi quá già chăng, nên khi nhìn thứ gì tôi cũng đều thấy vui và thú vị. Gần một năm tại nơi này, chưa bao giờ tôi cảm nhận hay có ý định từ bỏ mặt dù chương trình BTEC tôi theo học đã được “hù” là khá nặng. Với tôi, mỗi ngày đến đây là mỗi ngày tôi góp nhặt được thêm cho mình những điều bổ ích theo từng môn và đặc biệt là từ chính những trải nghiệm của giảng viên. Ngoài những bài giảng theo chương trình chúng tôi được quyền hỏi những điều mà mình đang quan tâm hay lo lắng. Tại đây, khoảng cách giữa sinh viên và giảng viên gần như được thu hẹp hết mức. Mọi người hòa động, vui vẻ và hỗ trợ lẫn nhau trong việc học và cả cuộc sống bên ngoài.

Thật sự là còn rất nhiều điều về Việt Mỹ mà tôi mong muốn chia sẽ cho các bạn nhưng tôi nghĩ dù tôi có nói nhiều như thế nào thì quan trọng đó cũng chỉ làm cảm nhận của riêng cá nhân tôi. Còn các bạn nếu muốn biết thêm về tôi và gia đình Việt Mỹ của tôi tại sao chúng ta không cùng làm quen và trải nghiệm. Tôi tin chắc rằng lúc ấy các bạn còn có nhiều điều thú vị hơn để kể cho tôi nghe nữa đấy.

Tác giả: Cao Đẳng Việt Mỹ - Ngày viết: 02/11/2016

Danh mục: Đời sống sinh viên, Việt Mỹ và tôi

ĐỂ LẠI CÂU HỎI NẾU BẠN CÓ THẮC MẮC

GỬI BÌNH LUẬN

Hãy bình luận/đặt câu hỏi cùng Cao Đẳng Việt Mỹ ngay nhé.
Thông tin của bạn sẽ không được hiển thị công khai.
Các trường bắt buộc được đánh dấu *