Thanh xuân ai cũng có cho riêng mình một người Thầy

Trong những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ, ai cũng sẽ có cho riêng mình một người Thầy

thầy cô 20-11

Trong cuộc đời, ai rồi cũng sẽ trải qua những tháng ngày ngồi trên ghế nhà trường và ai cũng sẽ có cho riêng mình hình ảnh một người Thầy.

Mấy ngày hôm nay trên facebook xuất hiện một câu hỏi rằng “Bạn dành cả thanh xuân để làm gì?” đã giúp chúng ta nhớ ra những năm tháng thanh xuân ấy là quãng thời gian đi cùng mùa khai trường, mùa thi và mùa hè.

Xem thêm :

Cái ngày còn chưa biết đến con chữ, mặt toán, mỗi chúng ta đều luôn giữ trong lòng hình ảnh người cha, người mẹ thứ hai là Thầy Cô, người đã giúp chúng ta khai sáng và đem đến sự hiểu biết về thế giới muôn màu trong những năm tháng đầu tiên ở trường lớp. Rồi năm tháng ô mai trôi nhanh qua mái đầu cậu trò nhỏ nhưng có được bao nhiêu cô cậu học trò năm xưa ngoái đầu nhìn lại.

Nhưng chắc chắn rằng trong mỗi chúng ta, ai cũng sẽ có cho riêng mình hình ảnh người Thầy truyền cảm hứng, tạo ra bước ngoặt lớn trong cuộc đời với những ấn tượng chưa bao giờ phai mờ. Đó có thể là Thầy giám thị khó tính năm nào hay Thầy phó hiệu trưởng dạy môn Văn học với giọng trầm ấm đầy cảm xúc. Họ không chỉ truyền đạt kiến thức, con chữ mà còn đánh dấu bước chuyển lớn trong cuộc đời học sinh, khơi dậy đam mê, đánh thức tiềm năng.

Tuy nhiên, sâu trong lòng những người làm nghề giáo, các thầy cô đều hiểu rằng nhìn thấy học trò trưởng thành, lớn lên và hạnh phúc trong cuộc sống với lựa chọn riêng mới chính là nguồn động lực lớn lao cho công việc của mình. Họa sĩ giỏi để tiếng thơm bằng những bức tranh, nhà soạn nhạc lỗi lạc để lại đời sau những bản nhạc xuất sắc còn người thầy giáo, có gì đâu ngoài những học trò thành người?

“Nghề giáo chưa bao giờ là nghề nhàn nhã vì chúng tôi ý thức được mình cần dẫn dắt thế hệ trẻ tìm được định hướng tương lai, giúp các bạn biết được được bản thân muốn gì” – Thầy Dương Trần Minh Đoàn chia sẻ.

Với đại đa số học sinh, các em chỉ nhớ ơn thầy cô khi gặp được những môn học mình yêu thích, nhận được những điểm số cao hay giành được giải thưởng xuất sắc. Thời gian qua đi rồi trang vở cũng bạc màu. Nhưng có những thứ tình cảm thầy trò còn mãi trong lòng nhiều em học sinh khi các thầy cô không chỉ giúp các em đón lấy tri thức, họ còn giúp các em nhận ra cuộc đời mình, nhìn ra được mình là ai trong cuộc sống này.

 Ở Việt Mỹ, thầy cô đều có độ tuổi khá trẻ và ai cũng thân thiện, vui tính, đặc biệt là họ rất quan tâm đến sinh viên của mình. Ví dụ như thầy Đoàn, người mà chúng tôi vẫn hay gọi là Dượng Hai, là một người rất đam mê du lịch, Dượng hay chia sẻ cho chúng tôi những kinh nghiệm khi đi đến một đất nước lạ, hay chỉ cho chúng tôi những nơi nên đi, nên tới, hay giới thiệu những chuyến bay giá rẻ và khuyến khích chúng tôi đi xa để tìm tòi, học hỏi. Tôi rất ấn tượng với thầy Khang, một người thầy vui vẻ, thân thiện và có hình xăm ở tay. Thầy là một người hay cười, không có chuyện gì vui thầy cũng vẫn cười tươi, nếu bạn đang mệt mỏi, khi nhìn thấy thầy bạn cũng sẽ bất giác mỉm cười theo, tôi chắc đấy! Tôi rất ấn tượng với một câu nói của thầy “Nếu xăm mà giấu thì xăm làm gì”, thế nên đừng vì ngoại hình mà đánh giá về phẩm chất của một người.

Tôi ngày trước không hề có ước mơ gì cả nhưng từ khi học ở đây, tôi được dạy và đã biết xây dựng kế hoạch cho tương lai của mình. “.

Bạn Huỳnh Lê Bảo Ngọc – sinh viên chương trình BTEC HND, ngành Hospitality Management cho biết.

Không có thầy cô, có lẽ vẫn còn nhiều bạn trong chúng ta không biết mình muốn gì, nên làm gì và sẽ lại bỏ quên đam mê ở đâu đó.

Còn những người giáo viên, họ giảng dạy bằng cả trái tim và trí tuệ cùng tình yêu thương vô bờ dành cho học trò. Nếu không có đam mê, làm sao họ có thể dành thời gian cho những chương trình huấn luyện, làm sao có thể vắt óc và huy động mọi mối quan hệ để tìm kiếm cơ hội cho sinh viên mình đi kiến tập, thực tập. Thiếu đi đam mê và tình yêu nghề, ai có đủ khả năng để dẫn dắt, huấn luyện một chương trình như Bonding Day với hành trình 02 ngày 01 đêm cho cả trăm sinh viên như cách “má Nga” đang làm tại Cao đẳng Việt Mỹ.

Nhưng sau tất cả họ không cần hào quang chói loà hay những vinh danh bằng giải thưởng. Họ không cần ai đó ghi nhận vì chẳng có sự ghi nhận nào lại lớn lao hơn thành công của lũ trẻ trên con đường tương lai.

Với mỗi người thầy người cô, họ đã đi qua biết bao nhiêu lứa học sinh trong sự nghiệp của mình. Điều quan trọng là mỗi lớp người đi qua sẽ còn đọng lại gì trong tâm trí họ. Có yêu thương học sinh, có gắn bó với nghề thì mới có thể hy sinh, cống hiến nhiều cho lũ trẻ như vậy. Và các thầy cô vẫn luôn tâm niệm một điều rằng.

“Nếu bạn có thể thay đổi những suy nghĩ của ai đó về bản thân họ và khiến họ trở nên tốt đẹp hơn những gì họ luôn nghĩ về bản thân thì bạn đã làm rất tốt công việc của mình”.

 

Tác giả: Cao Đẳng Việt Mỹ - Ngày viết: 17/11/2017

Danh mục: Việt Mỹ và tôi

ĐỂ LẠI CÂU HỎI NẾU BẠN CÓ THẮC MẮC

GỬI BÌNH LUẬN

Hãy bình luận/đặt câu hỏi cùng Cao Đẳng Việt Mỹ ngay nhé.
Thông tin của bạn sẽ không được hiển thị công khai.
Các trường bắt buộc được đánh dấu *